Mưa làm em nhớ về anh về những kỉ niệm ngót cũng như đắng dưới những cơn mưa của 3 măm trược.
Nhớ!Vòa 1 chiều mưa khi anh ngỏ lời nói "love me" em đã rất sung sướng, hạnh phúc vì tình cảm chôn dấu suốt hơn 1 năm wa đã đc đền đáp . Khi đó tự nhiên em yêu mưa đến lạ kì , có lẽ vì trong tiếng mưa lạnh có giọng nói ấm áp của anh .
Nhớ!Một ngày mưa, em ja^n. anh vì anh ko đến thăm em như đã hứa . Nhì từ cửa sổ phòng bệnh em thấy 1 ng` đang chạy dưới mưa tay cầm bó hoa tulip đó là anh . Mọi nỗi giận hờn như tan biến, mọi lời trách móc bay mất tiêu . Chỉ còn lại nỗi lo lắng khi thấy anh ng` ướt sũng bước vòa phòng .
Nhơ!Nguyên 1 tuần mưa rơi tầm tã ko được đi đậu . Nhớ anh nhớ nhớ ơi là nhớ mún gọi cho anh than thở nhưng lòng tự trọng của em ko cho phép(cả tuần nay anh ko gọi cho em thì việc j` em lại phải gọi cho anh) Cuối tuần ko chịu đc nữa em đến tìm anh thì mới bít sáng nay anh đã lên máy bay đi sing du học bước chân ra khỏi cổng nhà anh , em bật khóc mưa lại bắt đầu rơi lạnh buốt . Em hận anh vì ko cho em bít chuyện anh đi sing trong khi ta6t' cả bạn bè của em và anh đều bít, hận cả việc anh ko từ mòa biệt bỏ em 1 mình.Em hận mưa đã mang anh đến cho em rùi lại để anh đi rời xa em.
Anh bít ko giờ em anh và mưa là vô cảm .
..............................................................
Em viết bài này chính là n~ j` em đã cảm nhận đc mong bà con ủng hô.